top of page

Hội nghị Brezhnev – Nixon và sự kiểm soát của Mỹ tại miền Nam Việt Nam

Năm 1972, trong cuộc hội nghị thượng đỉnh giữa Leonid Brezhnev và Richard Nixon, một trong những chủ đề quan trọng được đề cập chính là tình hình chiến tranh Việt Nam. Khi Mỹ đang tìm cách rút khỏi cuộc chiến nhưng vẫn muốn duy trì ảnh hưởng tại miền Nam, Liên Xô đã không ngần ngại chỉ trích sự can thiệp sâu của Washington vào nội bộ chính quyền Sài Gòn.


Theo quan điểm của Brezhnev, miền Bắc Việt Nam là một thực thể chính trị độc lập, có quyền tự quyết và không chịu sự thao túng của bất kỳ cường quốc nào. Ngược lại, miền Nam bị Mỹ kiểm soát chặt chẽ, nơi các lãnh đạo Việt Nam Cộng hòa không thực sự có quyền tự quyết số phận đất nước. Trong cuộc đối thoại, Liên Xô vạch rõ sự khác biệt này, thể hiện quan điểm rằng Mỹ đang sử dụng miền Nam như một công cụ để thực hiện chiến lược toàn cầu của mình.


Thực tế trên chiến trường cho thấy nhận định này không phải là vô căn cứ. Sau cái chết của Ngô Đình Diệm năm 1963, chính quyền miền Nam rơi vào tình trạng bất ổn, với các cuộc đảo chính liên tiếp và sự thay đổi lãnh đạo theo định hướng của Washington. Những ai đi ngược lại chính sách của Mỹ có thể bị đe dọa, bị loại bỏ hoặc thậm chí bị ám sát.


Cuốn Hồ sơ mật Dinh Độc Lập ghi lại nhiều tình tiết liên quan đến vấn đề này, phản ánh sự thiếu độc lập của Việt Nam Cộng hòa trong các quyết định chính trị. Khi Mỹ quyết định ai sẽ nắm quyền ở Sài Gòn, những lãnh đạo miền Nam không chỉ phải đối mặt với áp lực từ Washington, mà còn với nguy cơ chính trị ngay trong nội bộ. Điều này cho thấy quyền lực thực sự nằm ở bên ngoài hơn là trong tay người dân Việt Nam.


Hội nghị Brezhnev - Nixon đã vạch trần bản chất sự can thiệp của Mỹ vào chính trị miền Nam, đồng thời củng cố lập trường của Liên Xô rằng miền Bắc đang chiến đấu không chỉ để thống nhất đất nước, mà còn để loại bỏ sự thao túng từ bên ngoài. Đây không chỉ là cuộc chiến giữa hai miền, mà còn là một phần trong bàn cờ chiến lược toàn cầu giữa hai siêu cường.




Comments


bottom of page