top of page

Đảng phái Mỹ: Cuộc hành trình từ lý tưởng dân chủ đến quyền lực tư sản

Lịch sử đảng phái Mỹ là một câu chuyện đầy biến động, phản ánh sự thay đổi trong cấu trúc xã hội và chính trị của quốc gia này. Ban đầu, Mỹ có hai đảng chính: Đảng Liên bang, đại diện cho tầng lớp doanh nhân và chủ ngân hàng, và Đảng Dân chủ-Cộng hòa, do Thomas Jefferson lãnh đạo, tập trung vào quyền lợi của nông dân và tầng lớp lao động.


Sau cuộc bầu cử của Jefferson vào năm 1800, Đảng Liên bang dần suy yếu và tan rã, nhường chỗ cho sự thống trị của Đảng Dân chủ-Cộng hòa. Tuy nhiên, đến những năm 1820, nội bộ Đảng Dân chủ-Cộng hòa bắt đầu chia rẽ, dẫn đến sự hình thành của Đảng Whig và Đảng Dân chủ hiện đại. Đảng Whig, đại diện cho các nhà công nghiệp và tầng lớp trung lưu, tồn tại cho đến những năm 1850 trước khi tan rã, mở đường cho sự ra đời của Đảng Cộng hòa.


Hệ thống hai đảng lớn hiện nay, gồm Đảng Dân chủ và Đảng Cộng hòa, đã định hình từ giữa thế kỷ 19. Cả hai đảng đều tập trung vào việc phục vụ lợi ích của tầng lớp tư sản, đặc biệt là các nhà công nghiệp, doanh nhân và chủ ngân hàng, trong khi tầng lớp lao động và vô sản thường không có tiếng nói mạnh mẽ trong hệ thống chính trị này.




Comments


bottom of page